bài số 3: NGUYÊN TẮC ĐỊNH KHU ĐỊNH ĐIỂM.
Cơ
sở để xác định bệnh là nhiệt độ. Nhiệt độ đầu và cột sống bị biến đổi là một hiện
tượng của cơ thể bệnh lý. Một khi cơ quan nội tạng hay một bộ phận nào đó của
cơ thể bị bệnh, thì sự biến đổi về nhiệt độ đầu và cột sống biểu hiệnở các khu vực
tương ứng.
-Bệnh
huyết áp thường biểu hiệnở mắt và vùng cổ.
-Bệnh
về hô hấp thường biểu hiện hốc mũi, má và vùng lưng.
-Bệnh
về tiêu hoá thừơng biểu hiệnở quanh mồm và vùng giữa lưng
-Bệnh
về thận thường biễu hiện (chân răng) lợi và vùng thắt lưng.
Nhưng
trên một cơ thể bệnh ít gặp trường hợp chỉ có sự biến đổi về nhiệt độ một vùng,
mà thường thấy nhiều vùng có biến đổi về nhiệt độ.
Rối
loạn trên một đốt sống gọi là ĐƠN, rối loạn trên nhiều đốt sống liền nhau gọi
là LIÊN, điểm rối lọan được gọi là Ổ RỐI LOẠN, nhiều ổ rối loạn được gọi là KHU
VỰC RỐI LOẠN.
Trong
ổ rối loạn bao giờ cũng có ổ rối loạn lớn nhất gọi là nguồn gốc của hiện tượng
rối loạn, và gọi là gốc bệnh.
Do
đó, định khu là tìm ra khu vực tập trung các ổ rối loạn, trong đó khu vực có ổ rối
loạn lớn nhất gọi là trọng khu, định điểm là điểm gốc bệnh, điểm rối loạn lớn
nhất trong trọng khu.
Nếu
xử lý đúng điểm gốc bệnh tức trọng điểm làm cho trọng khu thay đổi, các ổ rối
loạn khác bị tiêu tan.
Còn
nếu xử lý chưa đúng trọng khu và trọng điểm thể hiện những bệnh có thể giảm nhẹ,
nhưng không hết được bệnh, một thời gian sau bệnh lại tái phát hoặc mức độ giảm
bệnh rất chậm, kéo dài thời gian điều trị vô ích.
Đặc
điểm: Trọng khu và trọng điểm dễ xê dịch trong khi trị bệnh, khi tác động tại
trọng điểm thì trọng khu thay đổi tức thời. Nghĩa là: nhiệt độ giảm, lớp cơ đ ở
co cứng, cảm giác đ ở đau. Ta cần tìm trọng điểm mới để tiếp tục trị bệnh đến
khi giải toả được rối loạn, bệnh mới hết.
PPTĐĐVCS
căn cứ vào nguyên tắc hưng phấn để xác định trọng khu và trọng điểm nằm trong
khu vực hưng phấn.